admin
1,067
26-08-2020
Tôi là Huy, nhân viên đang làm tại thành phố Hồ Chí Minh. Tối qua khi lướt mạng, tôi có đọc được một bài post hỏi rằng: Bằng cấp có quan trọng hay không? Cơ hội nào cho người bằng cấp thấp?Tôi chợt nhớ đến câu chuyện về chính mình cách đây vài năm.
Khi tôi đậu vào Trường Đại học Kinh tế TP.HCM năm 2009, đó là niềm tự hào không những cho cha mẹ mà cả dòng họ tôi cũng nở mặt nở mày. Mặc dù ba mẹ tôi lúc đó chẳng có khá giả gì nhưng cũng mở tiệc để mời bà con, họ hàng, bạn bè đến chung vui, chúc mừng trước khi tôi lên Sài Gòn học”
Tôi còn nhớ, trước khi lên Sài Gòn học, ba tôi luôn dặn dò: “Làm gì thì làm, con phải cố gắng học để lấy cho được tấm bằng đại học về đây cho ba rồi làm gì cũng được”.
Thế nhưng càng học tôi càng nhận ra tính cách bản thân không hợp với ngành mà tôi lựa chọn, tôi đứng giữa quyết định: Học nốt để lấy cái bằng cho xong hay dừng lại mà đi làm trái ngành bên ngoài để lấy kinh nghiệm? Tôi không dám gọi điện về nhà vì sợ nếu ba biết chắc chắn sẽ quở trách tôi thậm tệ. Thân là đàn ông trai tráng, sức dài vai rộng, chẳng nhẽ không tự quyết định được cuộc đời mình?
Thế là tôi bắt đầu đi xin việc, rải CV cũng tầm 30 công ty, 10 chỗ gọi phỏng vấn thì 9 chỗ gọi phỏng vấn nhưng đều bặt vô âm tín, cũng phải thôi, mình đã làm trái ngành, lại không có gì trong tay, ai dám nhận mình vào làm. Nhưng cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác mở ra, tôi vô tình gặp anh Long trong buổi phỏng vấn vào công ty anh đang làm.
Nói thêm về anh Long, anh Long chơi thân với tôi từ thuở nối khố, năm 18 tuổi, vừa hay tin trúng tuyển vào đại học thì bố anh mất vì tai nạn lao động, mẹ anh là trụ cột gia đình khi ấy mắc bệnh xương khớp. Là anh cả trong gia đình 5 anh chị em, anh Long bỏ lại chiếc ghế đại học là mong ước của bao nhiêu gia đình trong làng, lên thành phố bươn chải giúp mẹ nuôi các em ăn học. Nghe anh giới thiệu mới biết hiện anh đang là trưởng phòng Quan hệ khách hàng ở đây. Buổi phỏng vấn hôm đó kéo dài gần 3 tiếng đồng hồ, nói là phỏng vấn chứ thực chất là hai anh em ngồi tâm sự với nhau. Anh nói với tôi có được ngày hôm nay là do sếp và khách hàng đã cho anh kinh nghiệm quý báu trong nghề mà không trường lớp nào có thể dạy.
Rồi anh hỏi tôi đã có định hướng cho tương lai chưa, kinh nghiệm kỹ năng có những gì rồi?
Tôi buồn bã, lắc đầu.
Anh động viên tôi: “Trên cương vị của mình, anh nhận ra một điều là những nhân viên anh tuyển dụng vào có bằng cấp thấp nhưng họ lại biết cố gắng học hỏi, không ỷ lại nên làm việc rất chăm chvà làm rất tốt nên gắn bó với công ty lâu dài.
Trong khi những nhân viên mà lúc đầu anh tuyển vào có bằng cấp cao hơn thường thì họ thiếu tính phấn đấu và hay “đứng núi này trông núi nọ” nên chỉ vào làm một thời gian là họ nhảy việc đi nơi khác. Anh thấy em có chí, có tham vọng cầu tiến, anh sẽ cho em cơ hội!”
Anh nói tiếp: Nếu muốn làm việc trong văn phòng, thì em phải biết sử dụng máy tính, biết cách gửi email khách hàng sao cho chuẩn chỉnh, biết cách xử lý số liệu công ty, làm báo cáo bằng excel, biết làm slide để thuyết trình trước khách hàng thì càng tốt. Nói đến đây tôi mới ngớ người ra những kỹ năng anh nói toàn là kỹ năng tối thiểu mà tôi cũng không có nổi để ghi vào CV, bị loại cũng đáng lắm.
Để có thời gian vừa học vừa làm, anh khuyên tôi nên học một khóa online và chỉ tôi khóa học này: http://
Tôi học cấp tốc trong 2-3 tuần là hoàn thành khóa học và đã có thể ứng dụng ngay vào công việc, có gì không hiểu tôi đều hỏi trực tiếp trên trang hoặc hỏi trong hội nhóm tin học: https://www.facebook.com/
Kiến thức nào quên có thể xem lại bài giảng của thầy. Đồng nghiệp hay nhờ tôi cài đặt phần mềm giúp tôi, tôi đều giúp và chỉ cho họ khóa tin học tại Cole để chủ động trong công việc, thời đại 4.0 rồi, tiếng anh có thể không rành chứ tin học là phải biết
Đừng để bị tụt lại phía sau nhé các bạn trẻ vì mù công nghệ nhé các bạn trẻ!